Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2011

Không phải người thứ ba nào cũng xấu xa

Không phải người thứ ba nào cũng xấu xa

Chồng tôi hiền lành, thông minh, có tài, bỗng dưng một ngày có người khác, một cô gái thông minh có học lại xinh xắn và hiền lành. Tôi thấy thanh thản khi ly dị để họ đến với nhau vì họ nói "sinh ra là giành cho nhau". Quả thật giờ đây họ đang sống hạnh phúc. (Linh)
>Tôi hạnh phúc khi ở vị trí người tình/ Chồng tôi muốn có cả vợ và tình nhân

From: dao thuy linh
Sent: Friday, December 31, 2010 10:58 PM

Chào chị My và các chị theo dõi diễn đàn Tâm sự,

Mỗi người có một cuộc sống, một suy nghĩ và cách cư xử khác nhau. Tôi thực sự không hiểu tại sao các ông chồng của chúng ta luôn luôn dù thế nào cũng không ly dị vợ cho dù không hề còn yêu vợ nữa. Điều đó lại là do phụ nữ quyết định.

Vừa đọc bài của chị Phương Thanh tôi lại chợt nghĩ không biết có phải tôi quá cao thượng không nhưng tôi không giữ cái không thuộc về mình. Chị có biết rằng 90% đàn ông ngoại tình chỉ là say nắng còn 10% là họ thực sự yêu nhau không?

Chồng tôi một người đàn ông hiền lành chu đáo, thông minh có tài bỗng dưng một ngày có người phụ nữ khác, một cô gái thông minh có học lại xinh xắn và hiền lành. Tôi cảm thấy thanh thản cho quyết định của mình là ly dị để họ đến với nhau vì họ nói "Họ sinh ra là giành cho nhau" và quả thật giờ đây họ đang sống hạnh phúc cùng con gái lớn của chúng tôi.

Tôi xin kể câu chuyện của mình cho các chị nghe, không phải người thứ ba nào cũng hỗn láo, vô học và chỉ quan tâm tới vấn đề tài chính để moi tiền chồng các chị đâu. Tôi và chồng cũ học cùng đại học, du học cùng nhau rồi 7 năm sau quyết định về chung một mái nhà. 6 năm chúng tôi có 2 đứa con gái xinh xắn ngoan ngoãn.

Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi đi. Tôi một người phụ nữ tự tin, độc lập về kinh tế và nguyên tắc, tôi bằng lòng với cuộc sống của mình và không bao giờ mảy may chồng ngoại tình, ai nhìn vào cũng ghen tị với cuộc sống của chúng tôi vì khá đầy đủ và trong nhà lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười. Cho đến một ngày tôi phát hiện ra chồng mình có người phụ nữ khác, lòng tin của tôi sụp đổ, tôi sỉ vả và chì chiết chồng mình khi mà tôi, gia đình tôi đã tin tưởng và quý trọng anh ấy như thế nào.

Tôi bắt chồng mình chấm dứt quan hệ và tha thứ cho anh ấy một lần, chồng tôi hứa nhưng lần nữa, lần nữa tôi vẫn thấy chồng mình suy tư và tâm hồn treo ngược cành cây dù rằng anh vẫn vô cùng trách nhiệm với vợ con, nhưng tôi cảm nhận được chồng tôi đang cố gắng điều gì đó.

Tôi quyết định đi gặp người thứ ba, qua lời chồng tôi cũng biết sơ qua về cô gái này, nhưng tôi vẫn bị choáng khi trước mắt tôi là một cô gái khá đẹp, ăn nói lễ phép. Tôi cảnh cáo cô ta tránh xa gia đình tôi ra và đáp lại tôi chỉ là "dạ vâng em xin lỗi đã làm chị buồn"... Tôi hả hê về nhà yên tâm sống bình yên bên chồng.

Tôi sẽ không nhận ra được tình yêu của họ nếu như không có sự kiện chồng tôi bị tai nạn, cuộc gọi cuối cùng của anh trước khi bất tỉnh là báo tin cho cô gái ấy chứ không phải gia đình, vợ con. Bước chân tới phòng cấp cứu nhờ được báo tin từ người thứ ba, tôi không còn bình tĩnh được nữa, tát cho cô gái ấy một cái và tôi không ngờ rằng cô gái ấy đã ngất xỉu do đã khóc quá nhiều cộng với việc đang có thai.

Các chị biết không dù gia đình tôi làm rào cản thế nào cũng không ngăn được cô gái ấy đến chăm sóc chồng tôi. Căm hận và đau đớn tôi đã nhờ can thiệp của bố mẹ, anh chị chồng lôi cô ta ra nói chuyện. Chúng tôi giống như mở phiên tòa và tội phạm là người thứ ba của chồng tôi, mọi chuyện cô ấy đều gật đầu cho đến khi tôi yêu cầu cô ấy phá bỏ thai trong bụng.

Cô ấy nhìn tôi và quả thực ánh mắt đó đến giờ tôi vẫn không quên được. Cô ấy xin phép bố mẹ chồng tôi để được nói với tôi vài câu: "Chị hãy đặt tay lên tim mình xem tình yêu chị còn với anh ấy được bao nhiêu nữa? Chắc còn yêu chồng chị đã không để trong lúc anh ấy đang nguy kịch quyết một hai làm rõ chuyện này ngay lập tức. Chị thực sự muốn biết anh ấy với em là như thế nào thì đây là địa chỉ thư và mật khẩu chị hãy tìm hiểu đi". Rồi cô ấy chào mọi người trong sự chết đứng của tôi.

Tôi phải mất một thời gian để hiểu mọi chuyện của mình, nhìn lại quãng thời gian sống chung với chồng sao tẻ nhạt vậy. Hàng ngày chúng tôi sáng đi làm, chiều về cơm nước, tôi xem phim hoặc làm việc rồi đi ngủ, chúng tôi chỉ chia sẻ chăm sóc con cái tuyệt nhiên không có sự chăm sóc, riêng tư hay gọi là làm mới cuộc sống vợ chồng. Lâu lắm rồi tôi cũng không nói yêu chồng, vì tôi cảm thấy không cần thiết phải nói, tôi đã nhầm tình yêu không có tuổi, chồng tôi vẫn luôn khao khát tình cảm yêu thương.

Đọc thư của chồng và người thứ ba tôi hiểu được cô gái ấy cùng chồng tôi chia sẻ đủ thứ từ chuyện ốm đau thuốc thang cho đến công việc như thế nào. Họ không đơn giản chỉ là say nắng mà đúng như họ nói "họ gặp nhau không sớm nhưng chưa bao giờ là muộn". Chồng tôi đã quá yêu người thứ ba vì đến tôi còn cảm nhận được rằng tình yêu cô gái ấy dành cho chồng tôi thật nhẹ nhàng tình cảm và không kém phần mãnh liệt, điều mà tôi chưa từng dành cho chồng.

Điều mà tôi đau đớn nhưng cũng phải cảm ơn chồng tôi rằng anh ấy đã nói với người thứ ba: "Em đừng tự trách mình đã xen vào tình cảm của gia đình anh, tình yêu đó đã không còn tồn tại từ lâu. Nếu vợ chồng anh còn yêu nhau chắc chắn anh sẽ không có tư cách gì để nói lời yêu em. Vợ chồng anh sống với nhau vì trách nhiệm con cái, sống như thói quen hàng ngày đến bữa phải ăn cơm. Nhưng vì 2 đứa con anh không thể nói thật với chị ấy vì anh hiểu sự tự tin và tính nguyên tắc của chị ấy sẽ không hiểu và không chấp nhận sự thật này, sẽ đổ tại hết cho em phá hoại cái hạnh phúc cho thiên hạ ngắm nhìn ấy của gia đình anh. Anh muốn một ngày vợ anh tự nhận ra tình cảm vợ chồng không còn và trả tự do cho anh để anh có thể nắm tay em đi hết quãng đời còn lại...".

Tôi còn mặt mũi nào giữ người đàn ông không thuộc về mình, bao năm chung sống tôi biết chồng mình đang yêu và những lời anh ấy nói là hoàn toàn thật lòng. Sau khi chồng hồi phục sức khoẻ, chúng tôi đã có cuộc nói chuyện khá lâu để giải quyết mọi khúc mắc để sau này nhìn nhau không cảm thấy ái ngại.

Chuyện con cái chúng tôi cùng chăm sóc, tôi không muốn vì sự ích kỷ của mình mà giữ bố cho con để rồi sau này khi con cái lớn lên chúng sẽ có cách nhìn lệch lạc về bố chúng. Anh ấy xứng đáng có được hạnh phúc, được xã hội và con cái tôn trọng, điều mà tôi không làm được, tôi tự để tuột mất khỏi tay mình. Còn chị My chị hãy tìm hiểu xem chồng mình có còn yêu thương mình không, cách các chị giữ được chồng chính là tình yêu.

Xin cảm ơn và chúc chị sớm lấy lại được tinh thần để cho mình quyết định đúng đắn.

Không có nhận xét nào: